Hoa sữa
Chiến tranh mang lại những nỗi đau thương,
mất mát khôn cùng, ngày 17.2.1979 chính là ngày mà cuộc chiến tranh biên giới
phía Bắc đã nổ ra; ngày mà hàng ngàn con em chiến sĩ Việt Nam đã hy sinh để bảo
vệ biên cương của Tổ quốc. Chúng ta tưởng nhớ đến ngày này để nhắc tỏ lòng biết
ơn và tôn vinh những chiến sĩ và đồng bào đã hy sinh để bảo vệ biên cương tổ
quốc, vào ngày này năm 1979, nhà cầm quyền Bắc Kinh đã điều động một lượng lớn
quân đội và vũ khí hiện đại nhất mà họ có lúc đó tấn công vào 6 tỉnh biên giới
phía bắc nước ta. Trung Quốc đã huy động 60 vạn quân (chưa kể dân công hỏa
tuyến phục vụ), tấn công trên toàn tuyến biên giới từ Quảng Ninh đến Phong Thổ
dài trên 1.000 km, tập trung vào 3 khu vực Lạng Sơn, Cao Bằng, Lào Cai với Lào
Cai là trọng điểm. Ngoài ra Trung Quốc còn mang theo mấy trăm máy bay, và một
số tàu chiến thuộc hạm đội Nam hải sẵn sàng tham chiến khi cần thiết.
Theo
Thiếu tướng Lê Văn Cương, nguyên viện trưởng Viện chiến lược, Bộ công an: “Đây là một cuộc kháng chiến
chống xâm lược của dân tộc Việt Nam. Về bản chất, nó không khác gì các cuộc
kháng chiến oanh liệt trong lịch sử như nhà Lý chống quân Tống, nhà Trần chiến
thắng quân Nguyên, nhà Lê tiêu diệt quân Minh, và Quang Trung Nguyễn Huệ đánh
thắng nhà Thanh.”
Ấy vậy mà vào ngày này, các thế lực thù địch
lại lợi dụng, lấy cớ “kỷ niệm chiến
tranh biên giới 1979” để ra sức tuyên truyền các luận điệu cực đoan, cố
tình xuyên tạc lịch sử, kích động, gây chia rẽ mối quan hệ láng giềng hữu nghị,
đoàn kết và hợp tác giữa hai nước Việt Nam và Trung Quốc.
Trên một số diễn đàn phản động như: Viettan, RFA, VOA, BBC không khó để tìm
các bài viết mà các phần tử phản động bày tỏ sự quan tâm, tỏ ra yêu nước,
kêu gọi dân ta cần tôn vinh, kỉ niệm sự kiện này nhưng trên thực tế là
lồng ghép nhiều thông tin sai lệch, mị dân để lôi kéo người dân vào âm mưu đê
hèn của bọn chúng. Bên cạnh đó, các đối tượng còn tuyên truyền rằng Đảng
và Nhà nước ta hạn chế tự do báo chí, không cho tổ chức kỉ niệm sự
kiện này…
Tính chính nghĩa của Việt Nam trong cuộc
chiến đó là sự thật không thể chối cãi. Có thể nào nghĩ rằng Việt Nam vừa ra
khỏi cuộc chiến tranh vô cùng ác liệt kéo dài 30 năm, đang tập trung hàn gắn
vết thương chiến tranh và đứng trước vô vàn khó khăn lại có thể khiêu khích
Trung Quốc, một nước lớn, một nước XHCN đã ủng hộ và giúp đỡ mình trong cuộc
chiến tranh cứu nước vừa qua? Thực tế là quân dân Việt Nam khi đó đã phải chống
lại một cuộc chiến tranh biên giới to lớn để bảo vệ biên cương tổ quốc.
Trong những ngày đầu của cuộc chiến tranh bảo
vệ biên giới, Bộ Chính trị, trực tiếp là Quân ủy Trung ương, Bộ Quốc phòng đã
chỉ đạo, chỉ huy các lực lượng vũ trang cùng nhân dân địa phương phát huy cao
độ sức mạnh tổng hợp của chiến tranh nhân dân, sử dụng lực lượng vũ trang Quân
khu 1, Quân khu 2 trực tiếp chiến đấu và điều động một bộ phận lực lượng của
các quân khu, các tỉnh phía sau lên tăng cường. Điển hình là Bộ Quốc phòng đã
chỉ đạo và điều động Sư đoàn Bộ binh 327 (Quân khu 3), Sư đoàn 337 (Quân khu 4)
cơ động lên Quân khu 1; điều động 4 tiểu đoàn bộ đội địa phương TP Hà Nội lên
mặt trận Lạng Sơn, 3 tiểu đoàn bộ đội địa phương Hải Phòng đến mặt trận Quảng
Ninh và 3 tiểu đoàn bộ đội địa phương tỉnh Hà Sơn Bình lên mặt trận Hoàng Liên
Sơn. Ngoài ra, đầu tháng 3-1979, Quân đoàn 2 nhanh chóng chuyển toàn bộ lực
lượng từ Campuchia về tập kết ở khu vực phía Bắc Hà Nội bí mật, an toàn, sẵn
sàng bảo vệ biên giới phía Bắc.
Đến năm 2019, tròn 40 năm kể từ ngày diễn ra
cuộc chiến tranh biên giới năm 1979, chúng ta lần đầu tiên tổ chức một Hội thảo
khoa học quốc gia về Cuộc chiến đấu bảo vệ biên giới phía Bắc của Tổ quốc - 40
năm nhìn lại (1979 - 2019). Tại đây, nhiều nhà nghiên cứu khoa học, lịch sử đều
chung nhận định, cuộc chiến chống quân xâm lược Trung Quốc năm 1979 của nhân
dân Việt Nam là một sự kiện lịch sử rất quan trọng, cần có vị trí xứng đáng
trong các bộ lịch sử của dân tộc.
Đánh giá về bài học rút ra từ quá khứ mất mát
trong cuộc chiến này, bà Nguyễn Thị Bình, nguyên Phó Chủ tịch nước cho rằng:
“Việt
Nam là một dân tộc hòa hiếu. Xưa đến nay, ta rất chú trọng xây dựng quan hệ
láng giềng tốt với Trung Quốc dù trong lịch sử hai nước đã có bao lần xung đột.
Trong tình hình hiện nay, chúng ta cần một môi trường hòa bình, ổn định để xây
dựng và phát triển đất nước và cần những bạn bè tốt để hợp tác nên Việt Nam
càng coi trọng quan hệ hữu nghị với Trung Quốc – một nước lớn đang có những
bước phát triển thần kỳ.
Nhưng
như bất cứ dân tộc nào, chủ quyền quốc gia đối với Việt Nam là thiêng liêng và
chúng ta sẽ kiên quyết bảo vệ bằng mọi giá, đồng thời chúng ta chủ trương mọi
tranh chấp lãnh thổ được giải quyết bằng phương pháp hòa bình, có sự tôn trọng
lẫn nhau.
Trong
đấu tranh, chúng ta đã làm đúng theo lời dạy của Bác Hồ: “Dĩ bất biến, ứng vạn
biến”, luôn giữ vững lập trường nguyên tắc độc lập dân tộc, chủ quyền quốc gia,
nhưng vẫn linh hoạt, mềm dẻo trong sách lược.”
Như vậy, chúng ta tưởng niệm ngày 17.2.1979 là để tỏ
lòng biết ơn, tri ân đối với các thế hệ cha ông đã ngã xuống để bảo vệ dải biên
cương của Tổ quốc, đồng thời giáo dục truyền thống dân tộc cho các thế hệ trẻ
tiếp bước người đi trước, chứ không vì mục đích kích động hận thù, gây chia rẽ
quan hệ Việt Nam – Trung Quốc như các đối tượng đang rêu rao. Nhận thức
đầy đủ bản chất cuộc chiến tranh biên giới 1979 cũng như thấu hiểu được sự mất
mát, hi sinh của những anh hùng dân tộc giúp chúng ta vạch rõ bộ mặt trơ tráo
của các thế lực thù địch lợi dụng sự kiện này công kích, chống phá Đảng và Nhà
nước./.