Huyền Pha
Ngày 23/12/2016,
Obama phê chuẩn Luật Nhân Quyền Magnitsky Toàn Cầu theo đó“áp dụng các biện
pháp chế tài trên toàn thế giới và cho phép áp đặt lệnh trừng phạt chống lại tất
cả những cá nhân đã tham gia các hoạt động tham nhũng và vi phạm nhân quyền”.
Trước đó ngày, 16/12, tổng thống Mỹ phê chuẩn Luật Tự Do Tôn Giáo H.R. 1115.
Ngày 16/12, Luật Tự do Tôn giáo Quốc tế, tức H.R. 1150 quy định mọi hành động
vi phạm sẽ được báo cáo trực tiếp đến Ngoại trưởng Mỹvà cập nhật “Danh sách cần
theo dõi đặc biệt” đối với các quốc gia vi phạm tự do tôn giáo.
Ảnh: LUẬT
NHÂN QUYỀN TOÀN CẦU MAGNITSKY – LỜI CUỐI CÙNG CỦA OBAMA
Hưởng ứng quyết định
của Obama những đối tượng kền kền mang danh dân chủ như Nguyễn Đình Thắng - kẻ
đứng đầu của cái gọi là “ủy ban cứu trợ người vượt biển” khi cho rằng: “Sẽ là một
sự lúng túng về ngoại giao khi các giới chức lãnh đạo Việt Nam nằm trong danh
sách chế tài, không qua Mỹ được trong các chuyến công vụ” và “việc mở rộng luật
Magnitsky là một thắng lợi lớn cho phong trào đấu tranh nhân quyền và dân chủ
trên toàn thế giới và đặc biệt liên quan tới Việt Nam. Tới đây, chúng ta cần
đưa các thủ phạm đàn áp nhân quyền ở Việt Nam vào tầm ngắm của các biện pháp trừng
phạt này. Đối tượng bị trừng phạt bao gồm các giới chức chính quyền nào vi phạm
nhân quyền một cách trầm trọng và các cộng sự viên của họ”. Hay như một vị luật
sư đầy tai tiếng với các hoạt động chống phá như Lê Công Định thì cho rằng: “Đây là
việc làm có ý nghĩa trước khi rời nhiệm sở của Tổng thống Obama”.
Một quyết định của một
người đứng đầu nhà trắng trước khi kết thúc một nhiệm kỳ thật sự nói lên nhiều
điều và thật sự quyết định ban hành hai đạo luật này có giống như những nhà dân
chủ rởm đang hi vọng:
Thứ nhất, việc ông
Obama trước khi rời ghế nhà trắng ban hành hai đạo luận khiến cho giới dân chủ
Việt hoan nghênh ầm ĩ và với những người này chúng coi đây là “tin vui nhất
trong năm 2016, thậm chí còn vui hơn cả việc Tổng thống Obama đến Việt Nam” . Chúng
cho rằng đây chính là công cụ pháp lý nhằm từng bước can thiệp vào công việc nội
bộ của Việt Nam. Và việc ảo tượng những hoạt động từng ngày gây mất ổn định
tình hình an ninh trật tự trong Việt Nam luôn được nước Mỹ coi là những ngọn cờ
trong nước để thực hiện âm mưu diễn biến hòa bình đối với Việt Nam. Thì tất thảy
những kẻ suốt ngày tự cho mình là đấu tranh vì dân chủ, nhân quyền đã nhầm bản
chất của điều luật Magnitsky Act nhằm vào các cá nhân và tổ chức khủng bố, đặc
biệt đó chính là sự trỗi dậy của tổ chức khủng bố IS và chủ nghĩa Hồi giáo cực
đoan, đang hằng ngày tác động tới an ninh, an toàn nước Mỹ. Rõ ràng qua các
kênh thông tin thì nguồn tài chính của các tổ chức này rất khó kiểm soát và thường
núp dưới tài khoản ngân hàng ở nhiều quốc gia khác nhau. Việc xác định khung
tiêu chí để đánh giá một quan chức, một lãnh đạo của quốc gia khác, trong đó có
Việt Nam là vi phạm nhân quyền là điều hết sức mơ hồ.
Thứ hai, với việc người
Mỹ tự cho rằng mình là nước lớn và thực tế đã cho thấy đây không phải là lần đầu
tiên nước Mỹ cho mình cái quyền được phán xét tình hình nhân quyền các nước
trên thế giới. Đặc biệt là đối với Việt Nam, sau thất bại năm 1975 các cơ quan,
tổ chức như Bộ Ngoại giao, Ủy ban tự do tôn giáo quốc tế Mỹ, Nghị viện Châu Âu,
Tổ chức Theo dõi Nhân quyền (HRW), Ân xá Quốc tế (AI)… trong báo cáo hàng năm luôn
cố ý đánh giá tiêu cực về tình hình nhân quyền, tự do tôn giáo ở Việt Nam; đòi
đưa Việt Nam vào diện “những nước vi phạm nhân quyền nghiêm trọng” vì chúng cho
rằng Việt Nam đã và đang còn “đàn áp nhân quyền”, bắt bớ trái pháp luật. Liệt
kê qua chúng ta có thể thấy Hạ nghị viện Mỹ liên tục thông qua cái gọi là “Đạo
luật Nhân quyền cho Việt Nam” như: HR 2833 năm 2001; HR 2368 năm 2001; HR 1587 năm
2004; HR 3096 năm 2007; HR 1969 năm 2009; HR 1609/S3678 năm 2010; HR 1410 năm 2012…
để xuyên tạc tình hình nhân quyền ở Việt Nam có liên quan tới vấn đề tôn giáo,
dân tộc; vu cáo Việt Nam “vi phạm nhân quyền”, “đàn áp tôn giáo”, “đàn áp dân tộc
thiểu số”. Đây là hành động can thiệp trắng trợn, thô bạo vào công việc nội bộ
của một quốc gia khác.
Thứ ba, việc ông Obama
phê chuẩn Luật Nhân Quyền Magnitsky Toàn Cầu và Luật Tự Do Tôn Giáo H.R. 1115
là quyết định ở những thời khắc chót trước khi rời Nhà Trắng, nhất là giai đoạn
sau bầu cử khi Tổng thống mới sắp sửa nắm quyền, cùng với vụ việc trục xuất 35
nhà ngoại giao Nga là một trong nhiều nhiều quyết định khó hiểu của vị tổng thống
sắp hết nhiệm kỳ này, đặc biệt với tư tưởng của tổng thống Mỹ mới đắc cử Donald
Trump với “chủ nghĩa biệt lập”, bài trừ những người nhập cư bất hợp pháp, đặc
biệt là ông tổng thống này chẳng có cảm tình gì với cái bọn “cờ vàng”, những kẻ
đã ăn bám nước Mỹ bao lâu. Và với những
tít bài kiểu như: “Luật Magnitsky và Luật Tự Do Tôn Giáo 1150 : Thêm cơ hội cho
nhân quyền Việt Nam” đó chỉ là sự ngộ nhận và kích động thêm cho những kẻ từ
trước đến giờ kiếm tiền từ âm mưu can thiệp nội nội bộ của Mỹ tới các nước khác
trong đó có Việt Nam mà thôi./.